Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Chuyện trời mưa và chuyện nhan sắc



Trong cơn mưa tầm tã, hắn mở cửa xe, bước vào. Hắn mở khóa, đạp côn, vô số, sau đó nhấn nhẹ ga. Chiếc xe mui trần lao đi trong mưa. Ý nhầm, không phải mui trần, vì mui trần thì cũng ướt chèm nhẹp. Chiếc xe ấy đại loại chỉ là một chiếc xe hơi.

Hắn tỉnh ngủ. Hóa ra đó chỉ là một giấc mơ hắn xa xỉ tặng hắn trên nền một bản nhạc giao hưởng nào đó mà hắn chẳng biết tên.

Hắn cần mau chóng trở lại hiện thực. Hì hụi cày bừa tích góp mà mua xe hơi. 

Sáng nay, ngồi trong quán cà phê nhìn mưa, hắn đã hai lần mơ mộng.
Lần một, tức cảnh sinh tình, hắn làm thơ: Ngồi đây, mắc kẹt cơn mưa. Cô em xinh đẹp lại vừa bỏ đi.

Lần hai, tức cảnh sinh bực, hắn nghĩ đến chuyện nếu có xe hơi thì chẳng phải lâm vào cảnh dở hơi bó gối cùm chân không đi đâu được vì vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách.

Đừng tưởng hắn Hán rộng làm được cả câu đối chữ Hán. Ấy là chuyện này kể cũng nên chép lại từ wiki để bà con đọc chơi:

Lúc Nguyễn Giản Thanh còn đi học, thầy học là Đàm Thuận Huy, thấy học trò sắp ra về thì trời đổ mưa to, học trò không về được, thầy bèn ra vế đối để thử tài học trò:
Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách
(Mưa không có then khóa mà có thể giữ được khách).

Nguyễn Giản Thanh liền đối lại là:
Sắc bất ba đào dị nịch nhân (Cái sắc đẹp của phụ nữ, không phải là làn sóng nổi, nhưng dễ nhận chìm người).

Thầy Đàm Thuận Huy nói:
Câu đối này thật hay và thật chỉnh, văn khí này có thể đậu Trạng nguyên, nhưng về sau coi chừng việc sắc dục làm hại sự nghiệp.

Tương truyền, Nguyễn Giản Thanh chỉ đậu bảng nhãn còn Hứa Tam Tỉnh (làng Ngọt) đậu trạng nguyên. Trong buổi lễ ra mắt vua, các tân khoa phải làm một bài phú dâng tặng vua và hoàng thái hậu (mẹ của vua). 

Hoàng thái hậu thấy Hứa Tam Tỉnh dung mạo xấu xí thì không ưng lắm, trong khi đó Nguyễn Giản Thanh khuôn mặt khôi ngô thanh tú nên bà muốn cân nhắc ông lên làm trạng nguyên. Vua vì muốn chiều lòng mẹ nên đánh giá bài phú của Nguyễn Giản Thanh cao hơn và trao danh hiệu trạng nguyên cho ông. Do đó dân gian có câu Trạng (làng) Me đè trạng (làng) Ngọt

Ông làm quan đến chức Hàn lâm viện Thị thư kiêm Đông các Đại học sĩ. Sau đó, lại ra làm quan với nhà Mạc và được cử đi sứ sang nhà Minh (Trung Quốc) để cầu phong cho Mạc Đăng Dung. Khi trở về, ông được thăng Thượng thư Bộ Lễ kiêm Hàn lâm viện Thị độc, Chưởng viện sự, tước Trung Phụ bá. Khi mất được tặng tước hầu.

Kết luận sau khi đọc được những gì nêu trên:
-        Đẹp trai cũng có phần lợi hại.
-        Không rõ Nguyễn Giản Thanh sau đó có bị chuyện sắc dục làm hại sự nghiệp không vì các tài liệu không nêu rõ, nhưng chắc là không, vì nếu hại sự nghiệp, chắc gì có được cái bảng tên đường Nguyễn Giản Thanh (nằm ở Q.10). Nhưng viết ngang đây, thiết nghĩ cũng cần xí một cái: biết đâu trùng tên, Nguyễn Giản Thanh được đặt tên đường lại chẳng phải là ông trạng Me từng đè trạng Ngọt.

Trở lại thời hiện tại, để chuyện mở khóa, đạp côn, vô số, sau đó nhấn nhẹ ga… và chiếc xe lao đi trong mưa sớm thành hiện thực, hắn đã mua vé số.

Trởi mưa, rất nên mua vé số không chỉ để giấc mơ mở khóa, đạp côn, vô số, sau đó nhấn nhẹ ga… và chiếc xe lao đi trong mưa sớm thành hiện thực mà còn để giúp những người bán vé số nhẹ gánh lo âu: trời mưa khó bán.


Riêng chuyện Sắc bất ba đào dị nịch nhân, xin hẹn bình một dịp sau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét