Sao buồn quá vậy thơ ơi
Lẽ nào chắp vá rã rời mãi sao
Viết nhân đọc Paisaje của Federico García Lorca
Paisaje
El campo
de olivos
se abre y se cierra
como un abanico (quạt)
Sobre el olivar
hay un cielo hundido
y una lluvia oscura (tối)
de luceros fríos.
Tiembla (temblar = shilver) junco y penumbra (= media luz)
a la orrila (bank) del río.
Se riza el aire gris.
Los olivos,
están cargados
de gritos.
Una bandada (flock) de pájaros cautivos (captive),
que mueven sus larguísimas
colas en lo sombrío (dark/gloomy)
Tổng số lượt xem trang
Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013
Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013
Lại là vô đề
Những ngày lồng lộng đẹp trai
Cám ơn tay ải, tay ai rất nhiều
Không nói điêu, chỉ nói yêu
Cám ơn tay ải, tay ai rất nhiều
Không nói điêu, chỉ nói yêu
Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013
Nổi hứng sáng sớm
Tui iu những buổi sáng dư thế lày.
Dậy sớm. Ăn sáng. Uống cà phê. Học bài. Ngồi trong toilet và đánh một ván cờ... với một kỳ thủ abc yyz trên thế giới.
Sảng khoái.
Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013
Nghĩ mình hơn chính mình
Con người ta bao giờ cũng nghĩ tốt về mình. Ai cũng nghĩ mình rộng lượng, không ích kỷ, trung thực, tốt bụng, thông minh và xinh đẹp hơn con người thực của mình.
Đầu óc của chúng ta cũng như cái chậu cây. Chúng ta có thể cấy vào đó bất cứ loại tư tưởng nào mà mình muốn - một mục tiêu, hoặc một sự biện bạch.
Những dòng trên chép lại từ cuốn lịch của NXT Trẻ tặng hồi đầu năm.
Lại sắp thêm một đầu năm nữa rồi.
(Robert Greene, Nghệ thuật quyến rũ)
Đầu óc của chúng ta cũng như cái chậu cây. Chúng ta có thể cấy vào đó bất cứ loại tư tưởng nào mà mình muốn - một mục tiêu, hoặc một sự biện bạch.
(Camilo Cruz, Ngày xưa có một con bò)
Những dòng trên chép lại từ cuốn lịch của NXT Trẻ tặng hồi đầu năm.
Lại sắp thêm một đầu năm nữa rồi.
Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013
Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013
Vẽ
Sáng ra vẽ chân dung nàng
Tóc, tai, lông, lá rộn ràng niềm vui
Tóc, tai, lông, lá rộn ràng niềm vui
Rằng vì thân thể... bốc mùi
hôi hôi hôi
hôi hôi hôi
Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013
Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013
Vậy coi được không?
Tôi thích nghĩ rằng
phần lớn các vấn đề của thế giới đều có thể giải quyết được, nhưng không phải
chỉ trong một đêm, và chính điều đó lại tạo ra một thách thức. Chúng ta sống
trong một xã hội quen hài lòng tức thời và quan tâm ngắn hạn, và thái độ này
giúp các nhà lãnh đạo chính phủ và doanh nghiệp của chúng ta vượt qua được khó
khăn.
Các nhiệm kỳ ngắn mà
quan chức của chúng ta được bầu đã chứng minh điều này. Thật khó mà giải quyết
được các vấn đề thế kỷ khi ta cứ phải lo lắng vè nhiệm kỳ bầu cử 2, 4 hay thậm
chí 6 năm. Các cử tri thì muốn có kết quả ngay lập tức còn các chính trị gia
lại muốn giữ ghế, vì thế việc đưa ra những quyết định khó khăn, dài hạn quả
không phải là nhiệm vụ dễ dàng.
Đôi khi những vấn đề
này có vẻ áp đảo ta, và khi ở tình trạng như vậy, tôi lại nhớ cuộc nói chuyện
với Jacques Cousteau. Tôi hỏi ông ấy rằng đã khi nào ông ấy nản lòng hay lo
lắng rằng những vấn đề mà ông ấy đang xúc tiến quá khó vượt qua hay không. Ông
ấy nhìn tôi nói, “Ted, có thể những vấn đề này không thể giải quyết được, song
những người có lương tri có thể làm gì ngoài việc cố gắng hết sức cho đến phút
cuối cùng?”
(trang 375 – Hãy gọi
tôi là Ted)
Cái nhân vật tôi trong đoạn trên là Ted Turner - người sáng lập ra CNN. Jacques Cousteau là nhà hải dương học nổi tiếng.
Ghi lại đoạn trên vì: Liệu mình đã cố gắng vượt qua những trở ngại chưa? Mình có phải có lương tri, lương tâm hay cũng chỉ biết đến chuyện lương... tiền?
Và với Jacques Cousteau, mình nhớ những buổi sáng ngồi với cả nhà xem ti vi những chương trình thế giới động vật.
Còn với mình: Cảm giác nhiều động lực, nhiều năng lượng sau khi đọc xong một cuốn sách như Hãy gọi tôi là Ted. Nhưng lòng cũng băn khoăn: liệu mình đã thực sự cố gắng vượt qua những trở ngại hay mình cũng chỉ loay hoay với chuyện lương... tiền.
Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013
Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013
Vô đề
Hôm nay thích thú khoe rằng
12 hạt đậu "khó nhằn" đã ươm
Đôi khi cố gắng để mà
Động viên một cái gọi là "cố lên".
12 hạt đậu "khó nhằn" đã ươm
Đôi khi cố gắng để mà
Động viên một cái gọi là "cố lên".
Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013
Nhân một bức hình đẹp
Tạm biệt Doris Lessing
Và sẽ thu xếp đọc mình ở đây.
"Một cuốn sách thay đổi cuộc đời chỉ có thể có nghĩa là người đọc đã sẵn sàng thay đổi, chỉ cần một cái đẩy nhẹ và cuốn sách làm chuyện đó" - Doris Lessing.
Và sẽ thu xếp đọc mình ở đây.
"Một cuốn sách thay đổi cuộc đời chỉ có thể có nghĩa là người đọc đã sẵn sàng thay đổi, chỉ cần một cái đẩy nhẹ và cuốn sách làm chuyện đó" - Doris Lessing.
Làm thơ làm tình
Làm thơ cần phải cô đơn
Làm tình cần phải (có) đờn bà, đàn ông
Làm thơ cần một chút ngông
Làm tình cần phải tồng ngồng trước tiên
Làm thơ cần một chút điên
Làm tình cần phải triền miên hít hà
Làm thơ thì chẳng... sida.
Làm tình không khéo lại rầy rà thân
Làm gì thì cũng phải cần
Bên giao bên nhận vân vân vấn đề...
Viết trong lúc làm việc, nhơn đọc Vĩnh biệt, các găng-x-tơ
Làm tình cần phải (có) đờn bà, đàn ông
Làm thơ cần một chút ngông
Làm tình cần phải tồng ngồng trước tiên
Làm thơ cần một chút điên
Làm tình cần phải triền miên hít hà
Làm thơ thì chẳng... sida.
Làm tình không khéo lại rầy rà thân
Làm gì thì cũng phải cần
Bên giao bên nhận vân vân vấn đề...
Viết trong lúc làm việc, nhơn đọc Vĩnh biệt, các găng-x-tơ
Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013
Thơ luẩn quẩn
Nhiều khi rất mệt.
Nhưng mà...
Dặn lòng cố gắng:
Gọi là...
Vậy thôi!
Nhiều khi rất chán.
Chao ôi!
Khuyên mình, mình hãy ráng bơi đến bờ
Nhiều khi nản quá.
Mịt mờ
Hỏi này kiên nhẫn
Đợi chờ lâu mau
Nhiều khi rất rất là đau
Cũng đành cố nín
Càu nhàu được chi.
Nhiều khi rất mệt nhiều khi
Dặn lòng cố gắng
Ừ thì cố thôi.
Nhiều khi rất chán. Chao ôi.
Liệu mình đủ sức mà bơi đến bờ.
Nhiều khi nản quá.
Mịt mờ
....
(viết bên ly cà phê sáng - Conic 2013).
Nhưng mà...
Dặn lòng cố gắng:
Gọi là...
Vậy thôi!
Nhiều khi rất chán.
Chao ôi!
Khuyên mình, mình hãy ráng bơi đến bờ
Nhiều khi nản quá.
Mịt mờ
Hỏi này kiên nhẫn
Đợi chờ lâu mau
Nhiều khi rất rất là đau
Cũng đành cố nín
Càu nhàu được chi.
Nhiều khi rất mệt nhiều khi
Dặn lòng cố gắng
Ừ thì cố thôi.
Nhiều khi rất chán. Chao ôi.
Liệu mình đủ sức mà bơi đến bờ.
Nhiều khi nản quá.
Mịt mờ
....
(viết bên ly cà phê sáng - Conic 2013).
Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013
Chào mày, đứa thứ 90 triệu
Chào mày, đứa thứ chín mươi triệu của đất nước này.
Biết đâu được mày sẽ là một đứa thần đồng, vừa lọt ra đời đã biết chữ.
Tao hy vọng mày kịp nín khóc ngay, khi đọc phải những tin này:
- Bộ Quốc phòng không bao giờ dựa vào nhà ngoại cảm (vì mày biết đó, có những thằng/con nhân danh ngoại cảm để lừa gạt cuộc đời).
- Chen lấn giành quà hỗn loạn (thêm mày nữa, chắc vụ hỗn loạn này càng hỗn loạn)
- Cậu đánh đập cháu ruột 3 tuổi bắt đi ăn xin (tao hy vọng mày sẽ không rơi vào cảnh này)
- Ông Hoàng: chỉ là tai nạn, không đánh người như tin trên mạng đưa (mày đi đâu thấy ai cầm cuốc thì nhớ tránh xa).
-Bệnh thành tích trong quản lý sẽ gây mất niềm tin (và mày đừng có ham thành tích)
- Mẹ sinh con rồi bỏ: xử phạt đến 15 triệu đồng (và tao mong mày không rơi vào hoàn cảnh này).
Biết đâu được mày sẽ là một đứa thần đồng, vừa lọt ra đời đã biết chữ.
Tao hy vọng mày kịp nín khóc ngay, khi đọc phải những tin này:
- Bộ Quốc phòng không bao giờ dựa vào nhà ngoại cảm (vì mày biết đó, có những thằng/con nhân danh ngoại cảm để lừa gạt cuộc đời).
- Chen lấn giành quà hỗn loạn (thêm mày nữa, chắc vụ hỗn loạn này càng hỗn loạn)
- Cậu đánh đập cháu ruột 3 tuổi bắt đi ăn xin (tao hy vọng mày sẽ không rơi vào cảnh này)
- Ông Hoàng: chỉ là tai nạn, không đánh người như tin trên mạng đưa (mày đi đâu thấy ai cầm cuốc thì nhớ tránh xa).
-Bệnh thành tích trong quản lý sẽ gây mất niềm tin (và mày đừng có ham thành tích)
- Mẹ sinh con rồi bỏ: xử phạt đến 15 triệu đồng (và tao mong mày không rơi vào hoàn cảnh này).
Cá nhân tao, tao nói thầm với mày, tao chán ngán việc như thế này lắm lắm rồi. Tao muốn thay đổi.
Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013
Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013
Thay đổi
Có câu: Đời thay đổi khi chúng ta thôi đẩy. Nói thế thôi, đẩy thêm thì đời mới thay đổi chứ.
Và vì đang muốn nghĩ đến chuyện thay đổi.
Có khi, mình nên thay đổi như cách ông này thay đổi.
Và vì đang muốn nghĩ đến chuyện thay đổi.
Có khi, mình nên thay đổi như cách ông này thay đổi.
Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013
Hầm bà lằng xá cấu
Có một dạo, tôi mua
sách rất nhiều. Nhiều được hiểu là có bao nhiêu tiền thì đem mua sách cả. Mua
những cuốn mà chỉ mới lướt sơ vài dòng, trong vòng vài giây là đã quyết định
mua. Mua những cuốn mà nghĩ rằng chắc là một lúc nào đó sẽ cần đến là có, hoặc
sẽ có thời gian để đọc, hoặc sợ không mua thì người khác sẽ tranh mua mất. Và
cả suy nghĩ, mua về, mình không đọc, thì người khác đọc. Thế vậy nên, có thật
nhiều sách. Và cái cảm giác có thật nhiều sách, thật là không gì thích thú
bằng.
Có nhiều sách, nhưng
không có nhiều thời gian đọc sách, bởi ngày chỉ 24g mà đời thì còn quá lắm thứ
phải làm. Công việc, mà trong công việc đã tùm lum hầm bà lằng xá cấu. Tình
yêu, tình bạn. Những chuyến đi. Những giận hờn, gây gổ. Những mất mát. Những bệnh
tật. Những thăm viếng. Những xã giao. Những cuộc vui (lắm khi vô bổ). Những học
hành (lắm lúc chẳng tới đâu). Đại loại cũng xá cấu hầm bà lằng thứ làm thời
gian ít ỏi của đời người bị xà xẻo.
Để lắm lúc nằm trên nền nhà, nhìn cái tủ
sách của mình, lại chết cha, thiếu lắm thời gian đọc sách. Để lắm lúc đọc một
cuốn sách hay, lại lầm bầm, sao mình không giàu thiệt giàu, để chỉ nằm ngửa đọc
sách.
Có một dạo, mua sách
ít lại. Vì nhận ra, cái bọn làm sách ấy, lắm kẻ chẳng đàng hoàng. Dịch sách sai
(những lỗi ngớ ngẩn) nhưng chẳng thèm xin lỗi. Bảo sẽ thu hồi sách để chỉnh
sửa, nhưng cũng chỉ bảo để mà xoa dịu dư luận, để nói dối quấy quá cho qua, chứ
kỳ thực những cuốn sai ấy vẫn đầy ngoài nhà sách. Để lâu cứt trâu hóa bùn.
Trong cái đời sống nhộn nhạo tùm lum thứ chuyện hôm nay mau chóng khỏa lấp ồn
ào hôm qua sẽ chẳng làm cho người ta kịp nhớ một điều gì, thì còn ai kịp biết
và nhớ hôm qua cuốn sách A nào đó sai này, sót kia để lại một lúc nào đó lang
thang nhà sách và tậu về.
Cái lý do mua sách ít lại, cũng vì nhận ra, quỹ thời
gian đời mình đang ngắn lại, tham lam mua sách về cho lắm rồi có đụng đến nó
đâu. Như vậy, một cuốn sách cần được đọc lại bị phủ bụi thời gian bởi một kẻ
tham lam như mình. Chẳng thà, cứ để đó, người khác đọc. Chưa kể, thời của số,
có những thứ khi cần chỉ việc mở mạng internet, nhấp chuột một phát thông tin
ào về không kịp đỡ. Và cả một lý do hay ho khác nữa, mua sách chậm lại sẽ tránh
được cái trường hợp mua nhầm sách không ra gì. Ví dụ cái cuốn A nào đó tệ quá,
bị thiên hạ chỉ ra những cái sai (hợp lý, chính xác), thì việc quái gì mình
phải đụng đến.
Bây giờ thì, lại đến
dạo, mua sách ào ào như cái dạo xưa. Không lý giải được. Chắc là như kiểu đàn
ông thấy gái đẹp không thể không liếc nhìn, thậm chí mở miệng tán. Thấy sách mà
bỏ qua, cứ như mình không phải là mình. Kệ, có sách thì mua, mua về cứ chất lên
kệ.
Và cái dạo bây giờ,
cũng kèm thêm mua vé số. Trúng số một phát thiệt đậm là xin nghỉ việc, có thêm
được giá chót 8 tiếng đồng hồ mỗi ngày để tha hồ đọc sách, xem phim. Dĩ nhiên,
mua nhiều mà trúng chẳng bao nhiêu. Cũng kệ, vì khi mua vé số, điều tốt đầu
tiên đã là giúp người bán vé số mau chóng bán hết số vé cầm tay, điều tốt thứ
hai là mua cho mình một hy vọng, một niềm tin.
Chẳng phải đời sống
bây giờ lắm lúc thấy thiếu thốn niềm tin, hy vọng lắm sao.
Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013
Quà 20-10
Dịp 20-10, nàng nằng nặc bắt mình chở đi mua sắm áo quần. Kết quả, phải lội chợ, vô shop với nàng, tốn một mớ quân nguyên đáng kể.
Kết của kết quả, mua ba cái áo mới, hai cái quần mới. Thấy nàng xuýt xoa khen đẹp làm mình cũng đỡ cảm thấy tiếc tiền.
Kết của kết của kết quả: mọi người chờ xem nhé.
Nhưng, vụ này, cần phải trả đũa: sẽ tặng nàng một thứ dài, thẳng, cứng... mà nàng thích. Chắc chắn là sẽ rất khớp với cái của nàng... đã có.
Kết của kết quả, mua ba cái áo mới, hai cái quần mới. Thấy nàng xuýt xoa khen đẹp làm mình cũng đỡ cảm thấy tiếc tiền.
Kết của kết của kết quả: mọi người chờ xem nhé.
Nhưng, vụ này, cần phải trả đũa: sẽ tặng nàng một thứ dài, thẳng, cứng... mà nàng thích. Chắc chắn là sẽ rất khớp với cái của nàng... đã có.
Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013
Tranh tường
Cách đây không lâu, trong một cơn nổi giận lôi đình, vung tay quá trớn, làm trên tường nhà xuất hiện nhiều vệt cà phê.
Khi hạ hỏa, AQ mà nói rằng: nhìn cũng nghệ thuật đấy chứ nhỉ, cứ như tranh. Kiểu tranh tường ấy mà.
Thời gian trôi qua (có lúc nhẹ nhàng, có lúc chẳng nhẹ nhàng), cũng lắm lúc lại nổi trận lôi đình, cũng lắm lúc vung tay quá trớn....
Nhưng như rút được kinh nghiệm từ lần trước, những lần vung tay sau, ít nhiều không làm hư hại đến tác phẩm nghệ thuật đã có (và vì thế, dĩ nhiên rồi, cũng không tạo thêm tác phẩm nào mới)
Thời gian lại trôi qua, trôi qua (có lúc chẳng nhẹ nhàng, có lúc nhẹ nhàng) như mưa dầm thấm lâu... thấm đâu chẳng thấm lại thấm tường nhà... thế là....
Thế là, tường lại có những tác phẩm mới, lần này, dưới con mắt thẩm mỹ của mình, không đáng mang tên nghệ thuật.... nên đành phải mời thợ giỏi về đục đục, chỉnh chỉnh, sửa sửa (đến thời điểm gõ lóc cóc này, việc đục, chỉnh, sửa mới nhắc kế bên vẫn chưa hoàn tất).
Nhưng, cái tác phẩm vệt cà phê nói trên đã bị xóa nhòa... Thay vào đó là một bức tường trơn láng. Có lót thêm gờ tường cả gạch men... loại hình như cũng xịn.
Lúc lát gạch, ông thợ bảo nên lát thật cao để trẻ em không vẽ được lên tường. Ơ hay, tường không để vẽ, trẻ em không để vẽ, thì tường mà làm gì, trẻ em mà làm gì.
Dông dài thế, muốn xem phần nào nghệ thuật tranh tường thì xem hình bên dưới. (tác giả hình đã đặt tên Xây tổ)
Biết thêm nữa, nữa thì vào đây.
Khi hạ hỏa, AQ mà nói rằng: nhìn cũng nghệ thuật đấy chứ nhỉ, cứ như tranh. Kiểu tranh tường ấy mà.
Thời gian trôi qua (có lúc nhẹ nhàng, có lúc chẳng nhẹ nhàng), cũng lắm lúc lại nổi trận lôi đình, cũng lắm lúc vung tay quá trớn....
Nhưng như rút được kinh nghiệm từ lần trước, những lần vung tay sau, ít nhiều không làm hư hại đến tác phẩm nghệ thuật đã có (và vì thế, dĩ nhiên rồi, cũng không tạo thêm tác phẩm nào mới)
Thời gian lại trôi qua, trôi qua (có lúc chẳng nhẹ nhàng, có lúc nhẹ nhàng) như mưa dầm thấm lâu... thấm đâu chẳng thấm lại thấm tường nhà... thế là....
Thế là, tường lại có những tác phẩm mới, lần này, dưới con mắt thẩm mỹ của mình, không đáng mang tên nghệ thuật.... nên đành phải mời thợ giỏi về đục đục, chỉnh chỉnh, sửa sửa (đến thời điểm gõ lóc cóc này, việc đục, chỉnh, sửa mới nhắc kế bên vẫn chưa hoàn tất).
Nhưng, cái tác phẩm vệt cà phê nói trên đã bị xóa nhòa... Thay vào đó là một bức tường trơn láng. Có lót thêm gờ tường cả gạch men... loại hình như cũng xịn.
Lúc lát gạch, ông thợ bảo nên lát thật cao để trẻ em không vẽ được lên tường. Ơ hay, tường không để vẽ, trẻ em không để vẽ, thì tường mà làm gì, trẻ em mà làm gì.
Dông dài thế, muốn xem phần nào nghệ thuật tranh tường thì xem hình bên dưới. (tác giả hình đã đặt tên Xây tổ)
Biết thêm nữa, nữa thì vào đây.
Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013
Ẻm
Viết tặng Bầy Thị Hầy
Với ẻm, no music, no
life.
Mình đùa, giờ thì “no
anh, no life” nhé.
Ẻm cười thiếu điều híp
mắt
Quen ẻm, có dịp chứng
kiến cái gia tài đĩa nhạc của ẻm, mình choáng. Và khi nghe ẻm nói say sưa về
dòng nhạc này, ban nhạc kia, mình chuyển từ choáng sang say.
Biết ẻm, cũng là biết
đúng mỗi ngày thiếu nhạc, chắc đời ẻm sẽ nhạt. Nên không cải lương thì rock,
không rock thì jazz, không jazz thì ambient, không ambient thì world music. Ta nói coi bộ còn lâu mới no mình, no life.
Vậy mà những ngày gần đây, âm nhạc đã được
thay thế bằng những thanh âm cuộc đời khác do ẻm tạo ra.
Chắc ẻm biết, với mình, có nhiều khi music
chính là những âm thanh khác, của chim líu ríu, của khoảng lặng yên ban sáng,
của tiếng con nít khóc, của tiếng kéo bàn, kéo ghế ở nhà bên... Và hơn thế nữa,
chắc ẻm đã yêu, những thanh âm mới:
thanh âm bếp núc.
Như lúc này đây là tiếng sột soạt của những
bịch ni lon, tiếng ẻm xắt hành, tiếng ẻm chặt thịt, tiếng cái chén chạm nhẹ nền
nhà, tiếng của dao cà lên mặt thớt (chứ hổng phải Dao cà lên mặt ẻm – chốc nữa
cơ, hí hí).
Nói về ẻm, cũng phải nói thêm về đam mê chụp
ảnh của ẻm. Trước đây, ngày 24 tiếng, hết 25 tiếng, ẻm mò lên flickr để úp
hình, xem hình (chưa kể thêm những lúc khác ẻm lang thang mấy trang hình khác
để xuýt xoa (hay suýt soa ta?), trầm trồ những hình đẹp).
Giờ thì ẻm cũng xuýt xoa (chắc là xuýt xoa rồi!),
nhưng không với những tấm hình kia nữa, mà là trước nhan sắc của ta, hí hí. Ta nói,
giờ một ngày 24 tiếng, ẻm nói suốt 25 tiếng, anh đẹp trai quá à (chưa kể thêm
những lúc khác ẻm say sưa ngắm nhìn ta, từ trên xuống dưới, từ đầu đến
chân..., và nhiều lần nhìn quanh một bộ phận khác, ví dụ như cái... móng tay ta).
Cũng phải nói thêm, cái sự say mê cái đẹp
(đừng sẵn đà nói lái là kẹp... tóc nhé) ấy cũng chẳng tự sinh ra hay mất đi,
chỉ chuyển từ hình thức này sang hình thức khác. Ẻm bớt say mê úp hình, xem
hình thì ẻm say up cái khác. Ví dụ như úp cái này lên cái kia, nói nôm na là sắp xếp đồ đạc. Ta lại (phải) nói, nhiều thứ trong nhà ta vốn đang theo
một trật tự kiểu ngẫu hứng tùy duyên đang bị/(hay được?) ẻm sắp xếp, chỉnh đốn khu
vực, đường lối, chủ trương.
Than ôi, giờ có muốn để đôi dép ở bất kỳ đâu
nay cũng phải để ngay đâu ẻm muốn xếp. Đại loại thế!
Nén tiếng thở dài (ngao ngán hay sung sướng,
tùy tâm người đọc), kiểu này, chắc rồi đây “no nhau, no life” quá.
Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013
Chết cho người mình yêu!
Đó giờ, rất ngại bàn về chữ "chết" này, kia các kiểu, dù thuộc loại ba trợn ba trạo, duy tâm thì ít, duy vật thì nhiều. Vì sợ. Chết thì đáng sợ.
Đó giờ có câu: chết vì tình là một cái chết rất khìn.
Nhưng lại nghĩ, nếu cái chết đó có một ý nghĩa nào đó, một giá trị nào đó, thì tại sao không nhỉ?
Ai mà chẳng chết, nếu chết có ý nghĩa với một ai đó, một điều đó thì có khi cũng nên chết.
Linh tinh thế, để mời đọc thêm ở đây.
Nhưng mà nói thêm, giữa sống cho người mình yêu và chết cho người mình yêu, nên chọn cái nào?
Mà sống, dĩ nhiên là sống cho ra sống, chứ sống vạ vật thì chẳng nói làm gì.
Đó giờ có câu: chết vì tình là một cái chết rất khìn.
Nhưng lại nghĩ, nếu cái chết đó có một ý nghĩa nào đó, một giá trị nào đó, thì tại sao không nhỉ?
Ai mà chẳng chết, nếu chết có ý nghĩa với một ai đó, một điều đó thì có khi cũng nên chết.
Linh tinh thế, để mời đọc thêm ở đây.
Nhưng mà nói thêm, giữa sống cho người mình yêu và chết cho người mình yêu, nên chọn cái nào?
Mà sống, dĩ nhiên là sống cho ra sống, chứ sống vạ vật thì chẳng nói làm gì.
Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013
Lại khoe
Lẽ ra giờ này nằm ngửa (hoặc nghiêng, hoặc vừa nghiêng vừa ngửa) đọc sách mới phải.
À không, lẽ ra giờ này vừa dắt xe ra khỏi chỗ làm mới phải. (Nhưng nếu giờ này mới dắt xe ra khỏi chỗ làm, làm sao có chuyện để khoe)
Thôi thì số là thế này, mình tài hèn sức mọn, chẳng có cái trường nào để lo, mình lo thân mình vậy. Chiều nay mình trốn làm định đi trám...răng. Nhưng lại nghĩ thế thì phí quá, bèn mon men đi mua một cái đèn đọc sách.
Đã có một cái ghế rất rất phù hợp cho việc đọc sách, cũng đã có nhiều sách phù hợp cho việc đọc trên ghế. Mà thiếu một cái đèn bàn, chứ không phải bàn đèn, coi sao đặng.
Và đây, thành (chánh) quả. Nhờ một tay đàn ông của một người rất ư là phụ nữ (khiếp, thiên hạ lại đang đoán già đoán non là ải, là ai, tay ải tay ai).
Nên lẽ ra giờ này nằm trong những tư thế gợi cảm nhất để... đọc sách, thì mình lại khoe.
Khoe rằng không chỉ đèn mới nhé, mà còn tủ mới, nhìn thích ghê nơi.
Giờ thì tận hưởng sự sung sướng vậy.
À không, lẽ ra giờ này vừa dắt xe ra khỏi chỗ làm mới phải. (Nhưng nếu giờ này mới dắt xe ra khỏi chỗ làm, làm sao có chuyện để khoe)
Thôi thì số là thế này, mình tài hèn sức mọn, chẳng có cái trường nào để lo, mình lo thân mình vậy. Chiều nay mình trốn làm định đi trám...răng. Nhưng lại nghĩ thế thì phí quá, bèn mon men đi mua một cái đèn đọc sách.
Đã có một cái ghế rất rất phù hợp cho việc đọc sách, cũng đã có nhiều sách phù hợp cho việc đọc trên ghế. Mà thiếu một cái đèn bàn, chứ không phải bàn đèn, coi sao đặng.
Và đây, thành (chánh) quả. Nhờ một tay đàn ông của một người rất ư là phụ nữ (khiếp, thiên hạ lại đang đoán già đoán non là ải, là ai, tay ải tay ai).
Nên lẽ ra giờ này nằm trong những tư thế gợi cảm nhất để... đọc sách, thì mình lại khoe.
Khoe rằng không chỉ đèn mới nhé, mà còn tủ mới, nhìn thích ghê nơi.
Giờ thì tận hưởng sự sung sướng vậy.
Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013
Vịnh cái đít
Ô kìa kìa cái đít em
Nhìn ngon như cái bánh kem nhiều tầng
Và anh tẩn mẩn tần mần
Cộng thêm nhiều thứ vân vân rất là…
Extra 1: Hà há ha, há hà ha
Chúc mừng cái đít đã sà vào thơ
Sau khi sà vào thơ xong thì mới phát hiện thêm có cả cái này vào hình, vào nhạc, nay xin đem vào phụ họa cho nên vần, nên điệu.
Trên đường đi
Nó không liên quan gì On the road, mà chỉ là vì phọt ra trên đường đi.
Sống trong xã hội bây giờ
Niềm tin xuống dốc, nghi ngờ leo cao
Làm sao? Ai biết? Làm sao?
Extra:
Xin nhờ thằng Võ Ca Dao trả lời
Rằng hỏi giỡn, hay hỏi chơi
Bắc thang lên hỏi ông trời giùm đi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)