Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Nắng Sài Gòn


Không phải anh đi mà chợt mát, bởi vì em mặt áo lụa Hà Đông như thơ của Nguyên Sa, hay là bởi vì em chẳng có mặc gì đâu của dị bản.
Bởi sáng nay, chẳng có em nào chẳng có mặc gì đâu ra đường (hay có mà mình không được thấy?), và nếu có em nào mặc áo lụa Hà Đông thì mình cũng chẳng phân biệt được đó là lụa Hà Đông với chẳng Hà Tây, mà tóm lại cũng chẳng có yếu tố em út nào đủ can thiệp vào chuyện nắng Sài Gòn hôm nay (và cả hôm qua).

Chỉ là nắng, nắng đẹp.

Hôm qua, nắng vàng mơ trái thị, hoặc nắng trái thị vàng mơ, hoặc nắng mơ vàng trái thị…. Nhẹ nhàng và dễ thương.

Hôm nay, nắng rực rỡ, lộng lẫy. Nắng như nắng Thư Kỳ, nắng Chung Lệ Đề, nắng Penelope Cruz, nắng Sophie Marceau, nắng, X, nắng Y, nắng Z.

Nắng đẹp quá. Nắng làm lòng ta hân hoan.

Nắng làm ta nhớ những nụ cười rạng rỡ, những tiếng cười như bắp rang bơ của Z, của Y, của X.

Như gái đẹp ở đời, nắng ỷ đẹp nên nắng bày đủ trò nũng nịu. Mới cười tươi thiệt tươi đó, bỗng nỗi hứng chuyển sang mím chi, để ta ngồi đợi chờ hồi hộp, sau mím chi ấy sẽ là một nụ cười tươi trở lại, hay biết đâu chừng mặt mày ủ dột. Thật khó lường, vì có lúc sau đó là một nụ cười tươi roi rói, nhưng cũng có lúc là mặt Đông Thi đau bụng, rầu rĩ đến khó ưa. 

Đẹp thì có quyền, chắc nắng nghĩ vậy. Và ta cũng cho phép vậy (cứ như được quyền cho phép không bằng)!

Nắng làm ta sinh hư, và đã hư. Vì chẳng muốn đi làm, cứ lang thang cà phê. Trong quán cà phê lại bật tiếp cái câu (muốn là thơ) hôm qua còn dang dở: Nắng vàng mơ trái thị/ Cà phê thơm thầm thì/ Giá đời không lo nghĩ/ Chỉ đi và được đi.

Mà hư nhiêu đó tuồng như cũng chưa đủ nữa. Thèm ngồi một góc đường, uống rượu. 

Chán chưa, thèm lành mạnh thế, mà phải ngồi trong chỗ làm, liếc nhìn ra cửa sổ, ngoài kia nắng đẹp, còn ta ngồi lóc cóc với màn hình. 

Đoạn kem đánh răng P/S: Mỗi khi nắng Sài Gòn đẹp, cũng có nghĩa là nơi nào đó thời tiết bão bùng. Chẳng thế mà sáng nay trước khi trời nắng đẹp, đã dầm dề đổ lệ mưa tuôn. Mình cũng đã có một câu (gọi là thơ) thời tiết: Con bão nơi nào gởi tặng tôi một trận mưa vừa đủ để buồn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét