Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Sáng nay nhớ mẹ

Sáng nay, đọc bài này, thế là nhớ mẹ và lại mủi lòng tủi thân tủi thân mủi lòng các kiểu.

Cái sự tủi thân này dạo gần đây xuất hiện dồn dập... thấy thiệt là thương chính mình.

Nói một câu rất cũ là rồi trên đời này, chẳng ai yêu thương mình bằng mẹ.

Và mùa Vu Lan, và ngày sinh nhật mẹ về gần, lại nhớ hai câu thơ viết hồi mẹ mất:

Thương mình bông trắng Vu Lan
Mà mừng cho mẹ Niết Bàn phiêu diêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét