Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Hồi tưởng

Khi đến một ngưỡng nào đó của cuộc đời, hay trong một thời kỳ khó khăn nào đó, con người thường hay nhớ lại thời quá khứ và ham muốn trở về cội nguồn để tìm kiếm lại giá trị căn bản cố hữu để tiến lên. 

Câu trên trích từ bài này, và chính nó gợi hứng cho mình muốn viết vài dòng trong lúc ngồi trực (và chờ hết giờ để phắn/ hay phắng).

Hình như mình đã đến một ngưỡng nào đó của cuộc đời thì phải, khi những ngày này, mình cứ hay nhớ hết chuyện này đến chuyện kia ngày xưa. 

Có những thứ tự động chui tọt trong đầu mình, nhưng cũng có lắm thứ mình đã nghĩ đến. 

Loay hoay những câu chuyện đó là mẹ, là ba, là thằng em trai, là bạn bè của thuở ấu thơ, thuở dậy thì, thuở gần đây.

Nôm na mà nói, già rồi đó. 

Nhưng mình có đang tìm kiếm lại giá trị căn bản cố hữu để tiến lên?

Hình như không. Mình chẳng muốn tiến lên đâu cả. Chỉ muốn chạy loanh quanh, ngang dọc cuộc đời.

Thế đấy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét