Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Cốt lết

Không biết chính xác thì sẽ là cốt lết, hay cột lết. Giọng Huế (và Quảng Trị cũng vậy) trong cách nghe của người nơi khác thì khi phát âm dấu sắc thường ra dấu nặng. Bằng chứng là bạn bè tôi đi đâu cũng khuyến khích tôi hát bài Ca Dao tuyệt vời, tôi và em, để được phá lên cười khi tôi vừa cất tiếng: Cắt... nửa vầng trăng.
Nhưng đang nói chuyện cốt lết.
Ngày xưa, khi còn bé thơ, vẫn nhớ mỗi lần ba mẹ đi đâu, thì mẹ thường làm sẵn một chảo cốt lết chiên, và một nồi cơm, hai anh em tôi cứ thể ở nhà, sẽ tự biên tự diễn. Đó quả thực là những bữa ăn rất ngon... vì hình như, cũng không chắc chắn lắm, thuở ấy, thịt là một món ăn lâu lâu mới được ăn.
Nội dung liên quan đến cốt lết chỉ có vậy thôi, được nhớ và viết lại nhân trưa nay ăn cơm cốt lết. 
Giá mẹ còn sống, thì tối nay, hẳn ba đang mở trang này lên cho mẹ đọc; hoặc ít ra trong cuộc điện thoại tối nay, đây sẽ là một đề tài để nói.
Còn bạn? Chắc vẫn đang đánh vần lẫn phát âm chữ "Cắt" bằng giọng Huế?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét