Chôm lại (từ chôm nghĩa là chưa xin phép từ blog của cô em gái) và lòng suy tư cùng vô vàn lợn cợn nỗi buồn, nhớ, thương, hầm bà lằng xá cấu...
Có mặt
Có một buổi chiều, lúc đó khoảng 4 giờ kém, mình gọi cho ba. Ba đang đón N... ở nhà trẻ, nên mình chỉ nói được một vài phút. Bao giờ mình cũng đợi ba hoặc mẹ tắt máy trước, mình mới tắt máy. Không biết sao, lúc đó ba không nhấn nút tắt di động, ba cứ để di động vậy, rồi cho vào túi áo, vậy là mình nghe lỏm được ba và N... nói chuyện:
- Ba: Thôi chừ mình về hè
- N...: Không, N... thích ở lại chơi
- Ba: Chơi à? Nhưng các bạn về hết rồi.
- N...: N... thích ở lại chơi
- Ba: Chừ N... lên xe rồi ông ngoại chở về hí
- N....: Ra ngoài kia chơi đi ông ngoại
- Ba: Ừm, ra ngoài kia chơi.
Rồi sau đó là tiếng xe cộ, tiếng còi, tiếng ba nói gì đó, tiếng N... nói gì đó, và nhiều thứ âm thanh khác nữa mình không nghe rõ... Mình không biết ba đang chở N... đi đâu chơi. Đợi một lúc, lại nghe thấy tiếng xe máy dừng lại, và tiếng mẹ nói gì đó. Hình như mẹ ra tận cửa ngõ đón ba và N.... Rồi N... la lên:
N...: ơh, mình về nhà rồi
Ba: ừ, về nhà rồi.
Sau đó, mẹ bế N.... xuống, hỏi N... chuyện trường lớp, rồi hỏi ba chuyện đón N.... Ba méc mẹ là N... không chịu về mà đòi ở lại trường chơi. N... nói vói theo, N... có đòi chơi mô.
Nghe toàn bộ việc này qua điện thoại, vừa nghe vừa tưởng tượng cảnh đó trong đầu, mình cảm động suýt rơi nước mắt. Rồi nhận ra, việc mình gọi cho ba mẹ hằng ngày không phải vì cái gì to tát hết, mà chính vì điều giản dị này: mình được có mặt trong cuộc sống của ba mẹ, biết được ba mẹ đang làm gì, đang như thế nào.
Việc mình lên SG với mẹ để sửa nhà TQĐ cũng vậy, dù mình không hề có chút kinh nghiệm nào. Nhưng mình sẽ có mặt bên mẹ, để khi mẹ cần, mẹ chỉ quay sang là có. Như ba mẹ đã từng luôn có mặt, luôn sẵn sàng, và luôn gần bên mình trong hơn 30 năm qua.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét