Mê Bài thơ của một ngườiyêu nước mình và nhiều bài thơ khác của Trần Vàng Sao, nên khi hay tin tác
giả này xuất bản trường ca – Gọitìm xác đồng đội – tôi háo hức đi tìm.
Sinh năm 1941, mãi đến năm 2012 mới xuất bản một cuốn sách đầu
tiên, không biết Trần Vàng Sao có đặt nhiều kỳ vọng cho đứa con tinh thần đầu đời
ấy của mình? Hay đã trải qua nhiều sóng gió cuộc đời, việc xuất bản một cuốn sách
với ông, cũng không là điều quan trọng nữa, có thì tốt, không có cũng chả sao. Hay với Trần Vàng Sao, quan trọng là được viết chứ chẳng nhất thiết phải được đăng, được in?
Nhưng với người đọc, việc được cầm trên tay một cuốn sách của
một tác giả mình yêu thích là một cảm giác khó diễn tả thành lời. Bởi ấy là sự tích tụ cộng dồn những đợi chờ sau khi thỉnh thoảng được đọc rải rác những bài thơ đây đó của tác giả.
Ấy thế mà, tiếc làm sao khi trong tập thơ mỏng chưa đầy 30
trang, khổ 21x29,7cm ấy lại có ba, bốn lỗi in, trong đó có một lỗi ở mức không
chấp nhận được.
Đó là lỗi chữ phố ở câu thơ Nghe đâu chôn chung một phố với ba bốn người ở vùng núi Nam sông Hương.
Nhờ đọc cả bản thảo viết tay in kèm trong sách chữ phố
hóa ra chính là chữ hố. Mẫu tự p của sự cẩu thả chết tiệt ấy đã dìm câu
thơ xuống. Chôn chung một phố có gì ghê gớm, nhưng chôn chung một hố đủ biết khủng
khiếp cỡ nào.
Và cả một số lỗi tương tự như Nhưng (chữ trong bản thảo là Những) thằng ngồi trong xe như tượng mắt ngó xa.
Không còn đất trời gì nữ (trong bản
thảo là nữa). Muôn năm năm (trong bản
thảo là muôn muôn năm).
Làm thơ, nhà thơ cân nhắc từng từ, từng chữ, nhiều khi khó nhất ở chỗ tìm được chữ như ý. Thế mà, vô tình, sự cẩu thả của người làm sách đã biến những chữ, những từ ấy thành ra những hạt sạn.
Nào chỉ trong tập thơ này, nhiều tập sách khác cũng nhan
nhãn những lỗi như thế.
Đọc, gặp mà thương những tác giả đã dày công rứt ruột nhả tơ.
Giá người làm sách cẩn thận hơn, chu đáo hơn khi ra tay đỡ đẻ.
( *) Hối tiếc cố tình thành hố tiếc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét