Có một dạo, tôi mua
sách rất nhiều. Nhiều được hiểu là có bao nhiêu tiền thì đem mua sách cả. Mua
những cuốn mà chỉ mới lướt sơ vài dòng, trong vòng vài giây là đã quyết định
mua. Mua những cuốn mà nghĩ rằng chắc là một lúc nào đó sẽ cần đến là có, hoặc
sẽ có thời gian để đọc, hoặc sợ không mua thì người khác sẽ tranh mua mất. Và
cả suy nghĩ, mua về, mình không đọc, thì người khác đọc. Thế vậy nên, có thật
nhiều sách. Và cái cảm giác có thật nhiều sách, thật là không gì thích thú
bằng.
Có nhiều sách, nhưng
không có nhiều thời gian đọc sách, bởi ngày chỉ 24g mà đời thì còn quá lắm thứ
phải làm. Công việc, mà trong công việc đã tùm lum hầm bà lằng xá cấu. Tình
yêu, tình bạn. Những chuyến đi. Những giận hờn, gây gổ. Những mất mát. Những bệnh
tật. Những thăm viếng. Những xã giao. Những cuộc vui (lắm khi vô bổ). Những học
hành (lắm lúc chẳng tới đâu). Đại loại cũng xá cấu hầm bà lằng thứ làm thời
gian ít ỏi của đời người bị xà xẻo.
Để lắm lúc nằm trên nền nhà, nhìn cái tủ
sách của mình, lại chết cha, thiếu lắm thời gian đọc sách. Để lắm lúc đọc một
cuốn sách hay, lại lầm bầm, sao mình không giàu thiệt giàu, để chỉ nằm ngửa đọc
sách.
Có một dạo, mua sách
ít lại. Vì nhận ra, cái bọn làm sách ấy, lắm kẻ chẳng đàng hoàng. Dịch sách sai
(những lỗi ngớ ngẩn) nhưng chẳng thèm xin lỗi. Bảo sẽ thu hồi sách để chỉnh
sửa, nhưng cũng chỉ bảo để mà xoa dịu dư luận, để nói dối quấy quá cho qua, chứ
kỳ thực những cuốn sai ấy vẫn đầy ngoài nhà sách. Để lâu cứt trâu hóa bùn.
Trong cái đời sống nhộn nhạo tùm lum thứ chuyện hôm nay mau chóng khỏa lấp ồn
ào hôm qua sẽ chẳng làm cho người ta kịp nhớ một điều gì, thì còn ai kịp biết
và nhớ hôm qua cuốn sách A nào đó sai này, sót kia để lại một lúc nào đó lang
thang nhà sách và tậu về.
Cái lý do mua sách ít lại, cũng vì nhận ra, quỹ thời
gian đời mình đang ngắn lại, tham lam mua sách về cho lắm rồi có đụng đến nó
đâu. Như vậy, một cuốn sách cần được đọc lại bị phủ bụi thời gian bởi một kẻ
tham lam như mình. Chẳng thà, cứ để đó, người khác đọc. Chưa kể, thời của số,
có những thứ khi cần chỉ việc mở mạng internet, nhấp chuột một phát thông tin
ào về không kịp đỡ. Và cả một lý do hay ho khác nữa, mua sách chậm lại sẽ tránh
được cái trường hợp mua nhầm sách không ra gì. Ví dụ cái cuốn A nào đó tệ quá,
bị thiên hạ chỉ ra những cái sai (hợp lý, chính xác), thì việc quái gì mình
phải đụng đến.
Bây giờ thì, lại đến
dạo, mua sách ào ào như cái dạo xưa. Không lý giải được. Chắc là như kiểu đàn
ông thấy gái đẹp không thể không liếc nhìn, thậm chí mở miệng tán. Thấy sách mà
bỏ qua, cứ như mình không phải là mình. Kệ, có sách thì mua, mua về cứ chất lên
kệ.
Và cái dạo bây giờ,
cũng kèm thêm mua vé số. Trúng số một phát thiệt đậm là xin nghỉ việc, có thêm
được giá chót 8 tiếng đồng hồ mỗi ngày để tha hồ đọc sách, xem phim. Dĩ nhiên,
mua nhiều mà trúng chẳng bao nhiêu. Cũng kệ, vì khi mua vé số, điều tốt đầu
tiên đã là giúp người bán vé số mau chóng bán hết số vé cầm tay, điều tốt thứ
hai là mua cho mình một hy vọng, một niềm tin.
Chẳng phải đời sống
bây giờ lắm lúc thấy thiếu thốn niềm tin, hy vọng lắm sao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét