Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

Ẻm



Viết tặng Bầy Thị Hầy

Với ẻm, no music, no life.
Mình đùa, giờ thì “no anh, no life” nhé.
Ẻm cười thiếu điều híp mắt

Quen ẻm, có dịp chứng kiến cái gia tài đĩa nhạc của ẻm, mình choáng. Và khi nghe ẻm nói say sưa về dòng nhạc này, ban nhạc kia, mình chuyển từ choáng sang say.

Biết ẻm, cũng là biết đúng mỗi ngày thiếu nhạc, chắc đời ẻm sẽ nhạt. Nên không cải lương thì rock, không rock thì jazz, không jazz thì ambient, không ambient thì world music. Ta nói coi bộ còn lâu mới no mình, no life.

Vậy mà những ngày gần đây, âm nhạc đã được thay thế bằng những thanh âm cuộc đời khác do ẻm tạo ra.

Chắc ẻm biết, với mình, có nhiều khi music chính là những âm thanh khác, của chim líu ríu, của khoảng lặng yên ban sáng, của tiếng con nít khóc, của tiếng kéo bàn, kéo ghế ở nhà bên... Và hơn thế nữa, chắc ẻm đã yêu,  những thanh âm mới: thanh âm bếp núc.

Như lúc này đây là tiếng sột soạt của những bịch ni lon, tiếng ẻm xắt hành, tiếng ẻm chặt thịt, tiếng cái chén chạm nhẹ nền nhà, tiếng của dao cà lên mặt thớt (chứ hổng phải Dao cà lên mặt ẻm – chốc nữa cơ, hí hí).

Nói về ẻm, cũng phải nói thêm về đam mê chụp ảnh của ẻm. Trước đây, ngày 24 tiếng, hết 25 tiếng, ẻm mò lên flickr để úp hình, xem hình (chưa kể thêm những lúc khác ẻm lang thang mấy trang hình khác để xuýt xoa (hay suýt soa ta?), trầm trồ những hình đẹp).

Giờ thì ẻm cũng xuýt xoa (chắc là xuýt xoa rồi!), nhưng không với những tấm hình kia nữa, mà là trước nhan sắc của ta, hí hí. Ta nói, giờ một ngày 24 tiếng, ẻm nói suốt 25 tiếng, anh đẹp trai quá à (chưa kể thêm những lúc khác ẻm say sưa ngắm nhìn ta, từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân..., và nhiều lần nhìn quanh một bộ phận khác, ví dụ như cái... móng tay ta).

Cũng phải nói thêm, cái sự say mê cái đẹp (đừng sẵn đà nói lái là kẹp... tóc nhé) ấy cũng chẳng tự sinh ra hay mất đi, chỉ chuyển từ hình thức này sang hình thức khác. Ẻm bớt say mê úp hình, xem hình thì ẻm say up cái khác. Ví dụ như úp cái này lên cái kia, nói nôm na là sắp xếp đồ đạc. Ta lại (phải) nói, nhiều thứ trong nhà ta vốn đang theo một trật tự kiểu ngẫu hứng tùy duyên đang bị/(hay được?) ẻm sắp xếp, chỉnh đốn khu vực, đường lối, chủ trương.

Than ôi, giờ có muốn để đôi dép ở bất kỳ đâu nay cũng phải để ngay đâu ẻm muốn xếp. Đại loại thế!

Nén tiếng thở dài (ngao ngán hay sung sướng, tùy tâm người đọc), kiểu này, chắc rồi đây “no nhau, no life” quá.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét