Tổng số lượt xem trang

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Federico García Lorca


Federico García Lorca sinh ở thị trấn Fuente Vaqueros, tỉnh Granada, Tây Ban Nha. Năm 1909 gia đình chuyển lên Granada. 
Năm 1910 Federico bắt đầu tham gia hội nghệ thuật tỉnh. Năm 1914 học luật, triết học và văn học ở Đại học Granada
Năm 1918 in tập thơ đầu tiên Impresiones y paisajes (Ấn tượng và phong cảnh) và bắt đầu nổi tiếng. 

Năm 1919 Lorca lên thủ đô Madrid học đại học và làm quen với Gregorio Martínez Sierra, giám đốc nhà hát Teatro Eslava. Theo đề nghị của Gregorio Martínez Sierra, Lorca viết vở kịch đầu tiên El maleficio de la mariposa (Yêu thuật của bướm) và dựng vở kịch này. 
Năm 1929 Lorca sang New York. Kết quả của chuyến đi này là tập thơ Poeta en Nueva York (Nhà thơ ở New York, 1931) và hai vở kịch El público (Công chúng, 1931) và Así que pasen cinco años (Khi nào hết 5 năm, 1931).
Lorca quay trở lại Tây Ban Nha khi nước này bắt đầu thiết lập chính thể cộng hòa
Năm 1931 được mời làm giám đốc nhà hát sinh viên La Barraca. Thời kỳ này ông viết nhiều vở kịch nổi tiếng như: Bodas de sangre (Đám cưới máu); Yerma (Yerma); La casa de Bernarda Alba (Ngôi nhà của Bernarda Alba)... Khi nội chiến Tây Ban Nha xảy ra, Lorca từ giã Madrid trở về Granada, mặc dù biết rằng ở miền nam rất nguy hiểm. 
Ngày 19 tháng 8 năm 1936 Lorca bị giết chết.
Thơ của Federico García Lorca được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới, trong đó có tiếng Việt.

Đàn Ghi-ta

Ghi-ta
bắt đầu khóc.
Vỡ ra
ly của bình minh.
Ghi-ta
bắt đầu khóc.
Ai bắt được nó ngừng.
ai bắt được nó
lặng im.
Tiếng khóc cô đơn
như nước khóc trên sông
như gió gào
trên tuyết
Ai bắt được
nó ngừng.
Như hoàng hôn
khóc buổi bình minh
như mũi tên
lao vào thinh không
như cát nóng miền Nam
khóc cho trà mi trắng
như chim non trên cành
lìa cuộc sống.
Ôi đàn!
con tim bị thương
bởi năm thanh kiếm.

 La guitarra

Empieza el llanto
de la guitarra.
Se rompen las copas
de la madrugada.
Empieza el llanto
de la guitarra.
Es inútil callarla.
Es imposible
callarla.
Llora monótona
como llora el agua,
como llora el viento
sobre la nevada
Es imposible
callarla,
Llora por cosas
lejanas.
Arena del Sur caliente
que pide camelias blancas.
Llora flecha sin blanco,
la tarde sin mañana,
y el primer pájaro muerto
sobre la rama
¡Oh guitarra!
Corazón malherido
por cinco espadas


Tình yêu ngủ trong ngực nhà thơ

Em đâu hiểu anh yêu đến mức nào
Em ngủ say giữa lòng anh như thế
Anh giấu em, hôn em và nức nở
Trong tiếng kêu của dao thép xuyên vào.

Cả xác thân và cả những vì sao
Đã làm cho lồng ngực này đau đớn
Và đôi cánh đã làm cho cơn giận
Bỗng dâng trào như vết cắn của dao.

Giờ người ta đang nhảy trong khu vườn
Đợi xác thân và tiếng lòng nức nở
Bờm ngựa ngời lên ánh sáng màu xanh

Hãy ngủ yên, lẽ sống của đời anh
Em có nghe trong cây đàn máu vỡ
Và đang đợi chờ cả em và anh.



El amor duerme en el pecho del poeta

Tú nunca entenderás lo que te quiero
porque duermes en mí y estás dormido.
Yo te oculto llorando, perseguido
por una voz de penetrante acero.

Norma que agita igual carne y lucero
traspasa ya mi pecho dolorido
y las turbias palabras han mordido
las alas de tu espíritu severo.

Grupo de gente salta en los jardines
esperando tu cuerpo y mi agonía
en caballos de luz y verdes crines.

Pero sigue durmiendo, vida mía.
Oye mi sangre rota en los violines.
¡Mira que nos acechan todavía!


(*) Đoạn tiểu sử của Lorca lấy từ wikipedia . Hai bài thơ cũng lấy từ đó, và đều là bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Nghe thêm bài hát Cây đàn ghita của Lorca

Và cảm xúc để tìm kiếm những thông tin về Lorca là sau khi xem xong hai tập phim từ trang này


Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Ngày 25-8 và sách

Những ngày này được mùa đọc những cuốn sách ngày nay nói nhiều về ngày xưa. Cụ thể:

- Biển và chim bói cá của Bùi Ngọc Tấn
- Quán rượu phố Huế của Hồng Phi
- Rễ bèo chân sóng của Vũ Bão

Không hẹn mà gặp là hình ảnh của Hải Phòng thấp thoáng trong những trang sách... làm thèm lại được lang thang Hải Phòng thêm lần nữa.


Cũng không hẹn mà gặp là hình ảnh của những thỏa hiệp tràn ngập trong những trang sách... làm băn khoăn một câu hỏi. Liệu hôm nay, người ta ân hận vì những thỏa hiệp ngày xưa, nhưng giả sử không thỏa hiệp, thì sau này, người ta có ân hận vì đã không thỏa hiệp?

Và mình, mình có ân hận vì đã không thỏa hiệp?
Và mình, vì sao mình không thỏa hiệp khi tất cả xung quanh đã thỏa hiệp. 

Nhân tiện góp ý với tác giả Vũ Bảo và BTV của PNC, cũng như của NXB HNV. Trong Rễ bèo chân sóng, có nhắc đến câu thơ Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt, kèm theo chú thích Thơ của Tản Đà. Nếu sách có tái bản, xin  sửa lại Thơ của Phạm Hữu Quang.

Đọc luôn cho vui đời hè:
 

Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với… giặt đồ?


Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không,
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa, trắng cả lòng…


Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình.


Giang hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chẳng chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một gốc si.


Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu…


Giang hồ ta chẳng thay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường.


Giang hồ ba bữa buồn một bữa,
Thấy núi thành sông biển hoá rừng
Chân sẵn dép giầy, trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung…


Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.


Đang có nhu cầu đọc những dạng hồi ký các kiểu. Ai đi ngang qua đây biết cuốn nào giới thiệu giùm. Đa tạ.

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Mùa Vu Lan

Cứ mỗi mùa Vu Lan trước, tôi thường gửi cho bạn bè đọc tác phẩm Bông hồng cài áo của Thích Nhất Hạnh. 
Vẫn biết tác phẩm đó ai cũng biết, ai cũng đã đọc nhiều lần.... nhưng vẫn gửi, gửi để nhắc nhở nhau một điều: Chúng ta hạnh phúc vì chúng ta còn có mẹ. Và ngày nào còn mẹ, hãy sống yêu thương mẹ, không chỉ bằng lời nói, mà còn bằng hành động, thậm chí còn bằng tâm trí, bằng nghĩ suy.

Thật lòng, có ai ngờ. Một ngày tôi sớm trở thành kẻ bất hạnh. 
Không mẹ, thiệt thòi, bất hạnh đủ đường. Ngay từ trong tâm hồn mình đã thấy là một sự bất hạnh. Mà sự bất hạnh từ trong tâm hồn thì chắc không gì bù đắp nổi đâu.
Cũng như nỗi đau mất mẹ thì chẳng gì bù đắp nổi.

Cách đây mấy ngày là sinh nhật mẹ tôi. Ngày đó, tôi cố gắng làm thơ tặng mẹ, nhưng ngôn từ bất lực. 

Những ngày mùa Vu Lan, lại muốn viết gì đó về mẹ, cho mẹ, nhưng ngôn từ rồi cũng bất lực.

Đành viết những dòng trên.

Đành mở lại điện thoại chép lại hai cảm giác mà cả hai lần nghĩ đến đều rơi nước mắt:
- Có những ngày chỉ thèm về ngồi bên mộ mẹ
- Nhiều khi chỉ thèm còn mẹ để ôm

Mừng cho những ai còn mẹ.

Và mừng cho những ai không bị bất lực ngôn từ khi viết về mẹ, về ba. 
Nhân tiện, giới thiệu đến ông đi qua, bà đi lại, một dịp để viết về mẹ, về ba

Nhân viết những dòng này, cũng cám ơn bạn Vy ở PNC đã gửi tặng cuốn sách Bông hồng cài áo (bản in lại) cùng Quán rượu phố Huế (đang đọc) và Ngày trôi về phía cũ (chắc sẽ không đọc, ai muốn đọc, tôi tặng, chỉ cần gửi ở phần comment địa chỉ và họ tên).

Thứ Ba, 14 tháng 8, 2012

Thơ!


Càm: Làm thơ khó lắm/ Phải đâu chuyện đùa.
Ràm: Sao lại sửa thơ người ta. Nguyên gốc là “Làm anh khó lắm” mà.
Càm: Biết. Nhưng tại thấy có người làm thơ mà không biết sửa một vài chỗ.
Ràm: ???
Càm: Thì đó. Bài thơ Lời những cây dầu cổ thụ ở trụ sở ủy ban nhân dân đã bị lôi ra mổ xẻ.... có hàm ý chi không. Giá tác giả thay cái trụ sở ủy ban nhân dân bằng một cái nhà nào khác, chắc không dính líu những suy diễn rắc rối.
Ràm: Ặc. Ông bạn nói đểu. Nhắc chuyện này, tui cũng có làm thơ ăn theo, xin đọc thử ông nghe. Lỗi tại cái cây cổ thụ mọc chi trước ủy ban nhân dân. Hoặc lỗi của trụ sở ủy ban nhân dân xây chi trước cái cây cổ thụ. Để nhà thơ phải ngồi cùng các cụ. Mổ xẻ đúng sai, thơ ngụ ý gì...
Càm: Chà, đã đến mức nâng quan điểm thành tội với lỗi rồi thì soi một hồi, suy diễn một hồi thế nào cũng ra cả một rỗ tội với những lỗi.
Ràm: Bởi. Đã nói Làm thơ khó lắm/ Phải đâu chuyện đùa

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Lùm xùm lộn xộn

đời mình luẩn quẩn níu chân nhau 
dăm ba mống cứ đụng đầu nhau miết

không lẽ trần gian này nhỏ thiệt?
hay vòng xoay duyên, nợ cứ luân hồi?

hay tại vì đời vốn dĩ rất lôi thôi
và luộm thuộm, nên dính chùm nhau cả?




 .... (còn viết nữa, nếu tìm ra chữ).
Dự kiến tặng cho cái vòng tròn luẩn quẩn của cuộc đời này.








Link xem Carmen


http://www.youtube.com/watch?v=Q4XMkE5D0bs&feature=g-vrec

http://www.youtube.com/watch?v=rYcCD9eOQCI&feature=g-vrec

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

Bánh Huế mê nặng


http://www.facebook.com/banhhueme


Thấy đường link là biết đúng nghĩa là Bánh Huế Mệ.



Mệ là vì gợi chất Hoàng Tộc. Mấy ôn Bửu, Vĩnh... xưa vẫn kêu/ lẫn được kêu là Mệ.


Mệ cũng vì ở Huế gọi bà là Mệ.


Mệ cũng vì đã dính vô là mê, mà mê nặng.

Nên ai từng ăn bánh Huế, gồm bèo, nậm, lọc, mặn chay... và mê mệt rồi ở Sài Gòn không biết chỗ mô ăn ngon, thì giới thiệu link trên cho mọi người thử miệng. Chỉ nhấc một cú điện thoại là thằng bạn tui đã alo, alo. Giọng điệu hắn mừng hớn hớ. Hắn bán bánh nuôi con.... nên bà con cô bác ai đi ngang qua đây đọc thấy dòng quảng cáo này, ra tay ủng hộ giùm.

Cả hắn và bạn hắn chân thành cám ơn!

Ta nói nhắc bánh lọc, bánh nậm mà ai không chịu chảy nước miếng rột rột ướt áo ướt quần mới lạ.

Nên khi đang định xách điện thoại goại ngay 0902-617-610, nhớ coai chừng nước miếng dính vô hư điện thoại.



Lại mừng tuổi mới

Ngồi chờ tuổi cũ đi qua
Đến ngay tuổi mới hỏi quà tôi đâu

Mới rằng đã tặng sợi râu
Cũ rằng đã tặng trên đầu hói thêm

Mới rằng tóc bạc cũng kèm
Cũ rằng sẽ tặng hom hem nữa nè...

Chúc mừng sinh nhật... mình nghe!


(viết từ ngày 2-8 mà giờ mới rảnh rảnh để post)